muốn giấu ánh trăng đi

Thành tích thi đua test lượt nhì của Triệu Tử Ngôn vẫn đem, không thực sự chất lượng tốt, Vương Lệ Quân phiền lòng nóng bức ruột, tốn chi phí fake cậu đi học học tập phụ đạo của một giáo viên có tiếng, tuy nhiên cậu không thích lên đường, bắt chéo cánh chân nằm tại vị trí sô trộn chơi trò giải trí, nói: “Là vàng tiếp tục sáng sủa lên, là bùn nhão thì đem nỗ lực cũng ko thể trát được tường.”
Khiến Triệu Đông Hoa tức dỗi bị tiêu diệt khiếp: “Mày là 1 trong những gò cứt chó, đi học học tập phụ đạo cho tới tao!”
Cuối nằm trong vẫn bị dẫn giải lên đường như dẫn giải tù.
Mà Triệu Tử Ngôn bận học tập, ko rảnh cho tới đón Thẩm Ý, thường ngày cô đều lên đường xe pháo buýt về ngôi nhà với Địch Miên Miên. Khi hóng ở trạm xe pháo buýt, mang trong mình 1 cái xe máy địa hình lướt nhanh chóng qua loa trước đôi mắt Thẩm Ý, thiếu hụt niên team nón ko rất rõ nét mặt mũi, nghệ thuật tinh chỉnh đặc biệt nhuần nhuyễn, vô bầu không khí chỉ từ tàn hình ảnh. 
Nhưng Thẩm Ý vẫn xem sét được: “Kỳ Yến.”
“Đúng vậy, là đại ca và motor nhỏ chăm lo của hắn.” Địch Miên Miên rằng cho tới Thẩm Ý: “Đại xa thẳm đặc biệt cưng xe pháo của tớ, ko cho tất cả những người không giống va vấp vào trong 1 xíu này, trong cả bọn Cố Ức cũng ko.”
Thẩm Ý thì thầm nghĩ về, coi đi ra anh đặc biệt quý trọng đồ gia dụng riêng biệt cá thể của tớ.
Cô cũng ko nghĩ về nhiều, về cho tới ngôi nhà, cậu cô Triệu Đông Hoa rằng cho tới cô, lượt trước rằng Chuyên Viên cho tới khám đa khoa Nhân dân đang đi đến rồi, ngày bại van lơn nghỉ ngơi lên đường viện khám xét coi.
Triệu Tử Ngôn ngay lập tức giơ tay nói: “Con mong muốn lên đường nằm trong chị.”
Bà nước ngoài nói: “Con lên đường gì tuy nhiên lên đường, đến lớp cho tới chất lượng tốt. Bà và tía con cái fake chị lên đường là được rồi.”
Triệu Tử Ngôn chẹp mồm, ko cần thiết kéo tuy nhiên đầu cũng rũ xuống.
Thẩm Ý van lơn công ty nhiệm lớp là lão Lưu nghỉ ngơi một ngày, loại sáu cho tới khám đa khoa Nhân dân khám xét, rất đông người cho tới bắt gặp Chuyên Viên, bọn họ hứa được lịch giờ chiều. Chuyên gia cẩn trọng đánh giá lỗ tai cô, chất vấn thăm hỏi một số trong những trường hợp trong vòng thời hạn này, nói: “Giải phẫu lượt trước đặc biệt thành công xuất sắc, theo đuổi lý thuyết thì chỉ việc đỡ đần thêm 1 khoảng tầm thời hạn nữa là rất có thể phục sinh thính lực, ko cần thiết vượt lên trước phiền lòng.”
Nghe vậy, cậu Triệu Đông Hoa và bà nước ngoài mới nhất thở lâu năm thoải mái, tiếp sau đó cảm ơn bác bỏ sĩ, fake Thẩm Ý thoát ra khỏi chống khám xét. Mắt Thẩm Ý đặc biệt tinh nghịch, lưu ý mang trong mình 1 bóng hình dấm dúi vô góc, cô xoay đầu rằng với Triệu Đông Hoa: “Cậu, bà nước ngoài, con cái đem hứa thực hiện bài xích tập dượt với bàn sinh hoạt, ở ở gần khám đa khoa thôi, cậu và bà về trước lên đường. Trước 6 giờ con cái tiếp tục về ngôi nhà.”
Triệu Đông Hoa biết cô là đứa trẻ con chất lượng tốt, luôn luôn nhiệt huyết học hành, nghỉ ngơi một ngày chắc hẳn rằng nên học tập bù và thực hiện bài xích tập dượt, vì vậy khoan khoái đồng ý.
Chờ bọn họ lên đường rồi, Thẩm Ý chạy chậm chạp qua loa, bắt được bóng người dấm dúi bại.
“Chị.” Triệu Tử Ngôn bày đi ra vẻ mặt mũi không có tội, kéo khóa áo khóa ngoài đồng phục lên rất cao, quyết định lấp liếm mặt mũi lên đường, thấy Thẩm Ý vạc hiện nay, bấy giờ mới nhất ko tự nguyện rời khỏi.
Thẩm Ý hỏi: “Em sắp tới thực hiện gì? Còn dám trốn học?”
Triệu Tử Ngôn ngay lập tức phủ nhận: “Không. Em học tập đoạn chủ yếu khóa mới nhất cho tới trên đây.”
Thế còn ko nên trốn học tập à?
“Em đem tâm sự gì à?” Thẩm Ý chất vấn, kể từ tối qua loa cô vẫn vạc hiện nay, Triệu Tử Ngôn luôn luôn cau mi, tầm vóc như bắt gặp chuyện phiền nhiễu gì bại.
Thấy Thẩm Ý khêu đi ra, cậu trực tiếp thắn ko cố kỵ gì, vận tốc gõ chữ nhanh chóng hơn: “Đúng vậy, em bắt gặp phiền nhiễu, cần thiết chị giúp sức.”
Thẩm Ý chỉ vô mũi mình: “Rắc rối gì thế, chị hùn được hả?”
Triệu Tử Ngôn gật đầu: “Chỉ đem chị mới nhất rất có thể hùn em.”
Sau bại Thẩm Ý bị cậu mang tới trước cửa ngõ một quán net. Tại bại mang trong mình 1 em gái treo cặp sách đứng đợi, thấy nhì người tiếp cận, khuôn mặt mũi thanh tú tràn ngập sự không can tâm và uất ức.
Triệu Tử Ngôn thầm thĩ với Thẩm Ý: “Lát nữa chị ko cần thiết rằng gì không còn, chỉ việc mỉm mỉm cười là được.”
Thẩm Ý: “Ừm.”
Nữ sinh thấy bọn họ châu đầu ghé tai, tầm vóc đặc biệt thân thiện, ngay lập tức ko nhịn được tấm tức nữa, cắm môi dưới: “Tử Ngôn, đó là bạn nữ cậu à?”
Đôi tay Triệu Tử Ngôn đút túi, ngửng cằm: “Đúng vậy, thế này, xinh không?”
Cô gái là các bạn nằm trong lớp té túc của cậu, mang trong mình 1 lượt bị bao nhiêu thương hiệu côn đồ gia dụng gây phiền hà, cậu bắt gặp chuyện bất bình rút đao cứu giúp, nào ngờ lại rước lấy phiền nhiễu về cho tới bạn dạng thân mật. Cô nường bại nhất loài kiến cộng đồng tình với cậu, vẫn thổ lộ bao nhiêu lượt, rằng quí cậu, mong muốn thực hiện bạn nữ của cậu, khiến cho Triệu Tử Ngôn hãi đến mức độ ôm ngực. Tôi chất lượng tốt bụng cứu vớt cô, cô lại thèm mong muốn khung người tôi!
Cậu sử dụng điều lẽ đường đường chính chính kể từ chối, tuy nhiên phái đẹp sinh vẫn ko thôi dây dính, cậu lại sở hữu nguyên lý ko tấn công phụ nữ, đành nên rằng bạn dạng thân mật vẫn đem bạn nữ, không dừng lại ở đó đặc biệt xinh đẹp nhất, cậu đặc biệt yêu thương cô ấy. Cô gái bại ko tin cẩn, rằng nên tận đôi mắt nhận ra bạn nữ cậu mới nhất tán thành bỏ lỡ.
Cho nên, Triệu Tử Ngôn đành nên nhờ Thẩm Ý giúp sức.
Nữ sinh nhận ra tầm vóc Thẩm Ý, thì biết bạn dạng thân mật vẫn kém thua trọn vẹn. quý khách gái cậu không những xinh đẹp nhất, nghe rằng kết quả học hành còn rất hay, thay cho cờ mũi nhọn tiên phong ở ngôi trường số 1.
Cô gái cắm răng, ân oán hận trừng đôi mắt nhìn nhì người, bụm mặt mũi chạy lên đường.
Triệu Tử Ngôn cũng ko lừa Thẩm Ý, rằng chân tướng mạo cho tới cô biết.
Thẩm Ý quay đầu sang một bên hỏi: “Lớp em nhiều phụ nữ như vậy, rất có thể nhờ những cô ấy vào vai bạn nữ em tuy nhiên.”
Ngón tay Triệu Tử Ngôn sờ sờ chóp mũi, đặc biệt kiêu ngạo: “Em ko đâu. Em đẹp nhất trai như này, bao nhiêu người bại tưởng thiệt thì làm thế nào giờ?”
Thẩm Ý: “……”
Thời gian tham còn sớm, mới nhất tư giờ.
Triệu Tử Ngôn không thích về ngôi nhà sớm như vậy, đưa ra quyết định mách bảo Thẩm Ý vô quán net, rằng đùa nhì ván rồi về. Thẩm Ý không còn cơ hội với thiếu hụt niên nghiện mạng internet này, đành nên đồng ý. Triệu Tử Ngôn mướn một máy chơi trò giải trí, cô thì ngồi lân cận thực hiện bài xích tập dượt.
Đến tận 5 rưỡi, bên dưới sự giục giục không ngừng nghỉ của Thẩm Ý, Triệu Tử Ngôn mới nhất lưu luyến ko rời tắt PC lên đường, treo cặp lên sẵn sàng về ngôi nhà, Ai ngờ nhì người vừa phải rời khỏi cửa ngõ quán net, đã biết thành năm sáu thương hiệu côn đồ gia dụng vây lại.
“Là thằng trẻ ranh tuy nhiên bắt nạt em gái tao?” Tóc vàng mũi nhọn tiên phong chỉ Triệu Tử Ngôn.
Triệu Tử Ngôn nhíu mày: “Mày cmn là ai?”
Tóc vàng bước lên trước, đẩy cậu: “Đừng fake ngu với ông mi. Tên Triệu Tử Ngôn đúng không nhỉ, đem thú vui mới nhất thì vứt vứt em gái tao, biết nó về ngôi nhà khóc thảm như này không? Hôm ni ông mi chắc hẳn rằng nên giáo dục cho tới mi một bài học kinh nghiệm.”
Đầu óc Triệu tử Ngôn vừa phải hoạt động và sinh hoạt, ngay lập tức nắm được em gái hắn là ai, ko ngoài ‘Đm’ một giờ. Bị thái chừng kiêu ngạo của tóc vàng chọc dỗi, cậu ngay lập tức ném cặp sách xuống khu đất, chính thức vén ống tay áo.
Thẩm Ý lặng lẽ kéo góc áo Triệu Tử Ngôn: “Bọn bọn họ nhiều người, tấn công ko lại đâu, tất cả chúng ta vẫn nên chạy thôi.”
Thật đi ra Triệu Tử Ngôn đang dần suy xét trong tim, đối phương đem sáu người, mặt mũi cậu chỉ mất 1 mình cậu đem mức độ pk, cậu domain authority dày thịt bự bị thương chút không vấn đề gì, tuy nhiên nếu như lỡ may chị cậu bị thương thì nên thực hiện sao?..
Tóc vàng cũng nhằm ý cho tới Thẩm Ý, chân run rẩy rẩy nói: “À, thú vui mới nhất cũng ở trên đây à, tấn công cả!”
Triệu Tử Ngôn ko nhịn được chửi tục.
“Ai dám chạm cho tới chị tao?”
“Ai dám động cho tới cô ấy?”
Một tiếng nói vừa phải tản mạn vừa phải uy nghiêm chỉnh vang lên đồng thời với cậu.
Tay đang được ở thân mật ko trung của tóc vàng bị một cánh tay mạnh mẽ và uy lực đem lực hung hăng hăng cầm lấy kể từ hâu phương, Triệu Tử Ngôn rất có thể nghe thấy giờ xương cốt kêu ‘rắc rắc’, ko ngoài hít hà một tương đối.
Là Kỳ Yến.
Cậu đương nhiên vẫn xem sét vị giáo bá cũ của ngôi trường cung cấp 2 dựa vào này.
Một năm ko bắt gặp, khí thế giá rét áp bức bên trên người anh càng tạo thêm. Cách xa thẳm vậy rồi vẫn khiến cho người tao thay đổi ko thông.
Đám Cố Ức tay thay cho gạch ốp nhào đi ra kể từ hâu phương Kỳ Yến, cả dám đặc biệt kiêu ngạo: “Anh Yến, bao nhiêu thằng này phó cho tới bọn chúng em.” 
“Không biết lối chất vấn thăm hỏi học viên lớp 15 ngôi trường số 1 bọn tao là kẻ rất có thể bắt nạt à?” 
“Mấy thằng trẻ ranh thám thính lối bị tiêu diệt.”
 “….”
Tóc vàng té bên trên mặt mũi khu đất theo đuổi quán tính chủ quan, vừa phải xấu hổ vừa phải phẫn, gào: “Lên không còn cho tới tao!”
Chắc là bọn bọn chúng nhận ra Kỳ Yến khó khăn ứng phó, đem tía người hàng loạt nhào về phía anh. Kỳ Yến nhận ra bóng người xông cho tới, vẻ mặt mũi khinh thường thông thường, chậm chạp rãi bẻ khớp tay, khẽ cong môi một chiếc, không có bất kì ai thấy rõ rệt anh đi ra tay như này, một thằng trẻ ranh vẫn thống cực khổ bao phủ bụng té xuống khu đất.
Mặt không giống nhì người sót lại cũng theo đuổi sát, tuy nhiên đều ko nên phe đối lập của Kỳ Yến.
Dùng điều rằng của Triệu Tử Ngôn nhằm rằng thì là: “Một bản thân hắn đấu tía người, cứ như đang được trêu chọc gà con cái.”
Cuộc chiến kết giục đặc biệt nhanh chóng, tóc vàng xám phun dẫn theo đuổi đám tàn quân bại tướng mạo chạy trốn.
Các đàn em nhét gạch ốp vô cặp sách, vây xung xung quanh Kỳ Yến: “Anh Yến lượt này vượt lên trước đỉnh luôn luôn.” 
“Lần này anh Yến tấn công nhau chả đỉnh.” 
“Sức pk của anh ý Yến bùng phát quá!” 
“….” 
Một mùa tưng bốc dắt ngựa lên đường rong.
Kỳ Yến lại chẳng nghe xuôi tai, góc nhìn anh xuyên qua loa đám người, nhìn Thẩm Ý.
Anh vẫy tay: “Lại trên đây.”
Thẩm Ý còn ko đựng bước, Triệu Tử Ngôn vẫn lưu giữ chặt cô: “Đừng qua loa.” Nói đoạn, chắn trước mặt mũi cô. Cậu vẫn vượt lên trước thân thuộc Kỳ Yến, ko chuyện ác này tuy nhiên ko thực hiện, nhì người từng đem bao nhiêu lượt ‘giao lưu’ ko lâu trước đó, tuy rằng rằng Kỳ Yến dĩ nhiên ko ghi nhớ cậu là ai, tuy nhiên rằng vậy là, cậu ko tin cẩn người này còn có lòng chất lượng tốt giúp sức bọn họ.
Chắc chắn là đem thủ đoạn gì đó!
Triệu Tử Ngôn cảnh giác nói: “Mấy người mong muốn thực hiện gì? Đi lên thêm 1 bước, tôi tiếp tục báo nguy hiểm.” Tuy rằng thực hiện vậy đặc biệt mất mặt giá bán, tuy nhiên nghĩ về cho tới bạn dạng thân mật căn bạn dạng ko nên phe đối lập, cậu cũng ko quan hoài nhiều cho tới vậy.
Cố Ức và Trịnh Thuấn Đạo ngay lập tức cảm nhận thấy không dễ chịu, vén ống tay áo, mong muốn thì thầm với cậu cho tới chất lượng tốt.
Lại bị Kỳ Yến giơ tay ngăn lại.
Thẩm Ý cũng ở sau kéo áo Triệu Tử Ngôn, nhấp lên xuống lắc đầu.
Cô cảm nhận được lời nhắn của Kỳ Yến: “Em trai cậu?”
Thẩm Ý: “Đúng vậy.”
Kỳ Yến: “Được.”
Kỳ Yến thả Smartphone vào bên trong túi, phất tay, đi ra hiệu cho tới bao nhiêu người Cố Ức, tiếp sau đó rằng với Triệu Tử Ngôn: “Nể mặt mũi chị cậu, ngày hôm nay tôi ko đo lường và tính toán với cậu.”
Khi dẫn người rời lên đường, Kỳ Yến còn cảnh cáo cậu một câu: “Về sau chớ tạo ra phiền nhiễu cho tới chị cậu, hiểu không?”
Triệu Tử Ngôn: “……” Mẹ kiếp, một giáo bá nức tiếng như anh lại rằng tôi chớ tạo ra rắc rối??!!!
Triệu Tử Ngôn bị kích ứng, hậm hực mách bảo Thẩm Ý trở về, tuy nhiên ko biết rễ thần kinh của chị ý cậu bị chập ở đâu, thế tuy nhiên chạy lộc cộc cho tới hâu phương Kỳ Yến, kéo góc áo anh.
Trái tim Triệu Tử Ngôn suýt nữa thì nhảy thoát ra khỏi trong cổ họng, đè giọng: “Chị, chị làm cái gi thế? Mau trở lại.”
Đáng tiếc Thẩm Ý ko nghe thấy, cô túm chặt Kỳ Yến, đối phương nhanh gọn lẹ xoay đầu. Thẩm Ý cong môi mỉm cười, lấy một vượt lên trước quýt kể từ vô cặp sách, nhét vô vào tay anh.
Kỳ Yến ngẩn người.
Thẩm Ý nói: “Quà cảm ơn.”
Nhắc cho tới rubi cảm ơn, anh ko nhịn được nghĩ về cho tới kẹo bơ gừng lượt trước, khắp cơ thể khẽ run rẩy lên, may là lượt này vẫn thông thường rộng lớn. Một tay Kỳ Yến nắn nắn ngược quýt, cằm tương đối nâng, coi như nhận rubi cảm ơn của cô ấy.
Chỉ thấy Thẩm Ý mỉm cười và ngọt ngào, xoay đầu lại một chiếc là lên đường vạc quýt. Cố Ức, Trịnh Thuấn Đạo, Tạ Địch….. Ai cũng đều có.
Kỳ Yến đem chút ko mừng rỡ, gõ chữ chất vấn cô: “Không nên chỉ mất bản thân tôi à?”
Thẩm Ý chớp chớp đôi mắt, thức tỉnh xem sét xúc cảm của anh ý, vì vậy nhân khi người không giống ko nhằm ý lại fake anh thêm 1 ngược. “Bọn bọn họ chỉ tồn tại một ngược, bản thân cho tới cậu nhì ngược.”
Lúc này khóe mồm Kỳ Yến mới nhất cong lên: “Cái này còn tạm thời được.”
Anh cảm nhận thấy lý tưởng, dẫn đàn em rời lên đường.
Chỉ còn Triệu Tử Ngôn tại vị trí bại hô to tướng gọi nhỏ: “Chị, chị bất công, vừa phải nãy em mong muốn ăn thêm 1 ngược chị cũng ko cho tới em. Đừng nghĩ về em ko nhận ra chị lén cho tới Kỳ Yến nhì quả!”
Bạn đang được gọi truyện bên trên NetTruyen.com.vn