thần y phục thù

Người Tình Của Tổng Giám Đốc Đài Truyền Hình

Thể loại: Ngôn tình tiến bộ, khu đô thị, HE
Độ dài: 36 chương 
Converter : ngocquynh520
Editor:Mẹ Bầu + sani94 
Betaer: Mẹ Bầu
Trong toàn bộ những môi trường xung quanh đều phải có những quy tắc ngầm, giống như ham muốn đã đạt được điểm thực hiện chân chisnhh thì bản thân cần đánhh thay đổi từng demo. Như nữ giới chủ yếu chỉ là 1 trong những cô nàng thông thường, một phóng viên báo chí thực tập dượt vô Đài Truyền hình, một người con cái riêng biệt ko được thân phụ bản thân quá nhận. May mắn, cô được nam nhi của những người anh nằm trong thân phụ không giống u với bản thân hỗ trợ nên cuộc sống thường ngày cũng tạm thời ổn định.
Anh là Tổng Giám đốc Đài Truyền hình cao cao bên trên thượng, đẹp mắt trai, tài xuất sắc, là niềm mong ước của bao cô nàng con trẻ.
Ngẫu nhiên với cùng 1 phen Lúc cô đi làm việc về muộn bắt gặp cần bọn cao bồi, anh tiếp tục đóng góp đầy đủ tầm quan trọng người hùng cứu giúp người đẹp cứu giúp cô bay ngoài tình cảnh nguy khốn.
Cũng kể từ phen bắt gặp vô tình ấy, ngược tim trẻ trung của cô ý đã biết thành anh cướp đầy đủ.
Cô không thích tiến công rơi rụng bạn dạng thân thích nhằm trở nên phóng viên báo chí đầu tiên vô Đài Truyền hình, tuy nhiên trước sự việc uy hiếp của lão mái ấm nhiệm chống, vì thế không thích bản thân bị xua đuổi việc, cô tiếp tục tự động nguyện tiến công thay đổi bạn dạng thân thích nhằm trở nên người tình kín của anh ấy. 
Cô kết thân thích với cùng 1 cô nàng nằm trong thao tác làm việc vô Đài Truyền hình, tuy nhiên ko ngờ, cô bạn nữ ấy lại là đối tượng người dùng nhưng mà anh đang được thăm dò từng phương pháp để bám theo xua đuổi. 
Cô trở nên bầy tớ của anh ấy, thành công xuất sắc cụ nhằm anh trị tiết mỗi một khi anh tức phẫn uất, tuy nhiên cô vẫn cần mỉm mỉm cười vẻ không vấn đề gì cả với những người bạn tri kỷ của tôi.
Cô được một chàng trai xuất sắc ưu tú bám theo xua đuổi, tuy nhiên cô không tồn tại cơ hội nào là đáp lại, bởi vì ngược tim cô tiếp tục trao đầy đủ cho những người nam nhi bạc tình cơ rơi rụng rồi. 
Cô có bầu người con của anh ấy, tuy nhiên anh nhận định rằng cô tiếp tục người sử dụng người con nhằm níu kéo anh... cô nên vứt hoặc nên níu lại người con này đây?
*****************
Đoạn trích 1:
Người nam nhi say rượu, húp từng ngụm từng ngụm không còn tinh khiết toàn cỗ nước vô chén!
"Cô là ai?" Người nam nhi tiếp tục tươi tỉnh rời khỏi thật nhiều, ngửng đầu lên chất vấn cô nàng ở mặt mũi cạnh!
"Tôi là 1 trong những phóng viên báo chí nhỏ, a... " Cô khẩn trương chạy lại bàn trà, thay cho tập dượt tư liệu cho tới. "Chủ nhiệm của công ty chúng tôi bảo tôi đem tập dượt tư liệu này lên mang lại tổng giám đốc ký tên!"
Tưởng Vũ Hàng, Tổng giám đốc con trẻ tuổi tác của MBS chợt khích động, lảo hòn đảo đứng lên, một tay bao bọc lấy lấy cô phóng viên báo chí nhỏ kia!
"Tổng giám đốc..." Quan Tĩnh kiêng dè cho tới nút kêu đồ sộ, thất kinh đẩy cánh tay tựa như Fe của anh ấy ra!
Thật tuyệt, dáng vẻ người rất rất đẹp mắt, eo rất rất nhỏ, ngực rất rất nở nang... cánh tay tráng khiếu nại va chạm vô điểm ngực. Thật là rộng lớn... căng ăm ắp... thướt tha, xúc cảm sờ vô thiệt quí... ngay lập tức tức tương khắc tiếp tục mê hoặc dục vọng nam nhi của anh ấy nổi lên! Bàn thờ tay đồ sộ của anh ấy ko kiêng cữ nể gì nữa, một tay lần mẫm ở điểm ngực của cô ý, một tay tiếp cận điểm thân thích nhì cánh hoa của cô!
"Tổng giám đốc, anh buông tôi rời khỏi, tôi đơn giản người đem tư liệu cho tới mang lại anh...!"
Tưởng Vũ Hàng áp má vô mặt mũi tai cô nỉ non: "Tôi quí cô! Cô rất rất đẹp mắt, dáng vẻ người vừa khít, thực sự loại toàn thân tôi yêu thương thích! Lúc này cô mang lại tôi... tôi rất rất kỳ vọng, cô ham muốn gì... tôi tiếp tục mang lại cô... được không?"
"Không..." ham muốn cô người sử dụng thân thích thể nhằm trao thay đổi việc làm ư? Cô ko cần thiết, chẳng đáng!
Nụ thơm của anh ấy vẫn áp sát, bàn tay đồ sộ của anh ấy thuận tiện vuốt ve sầu bên trên người cô, song môi rất rất rét không ngừng nghỉ xấp xỉ phía trên cổ cô. "Xin cô đấy, chớ cự tuyệt tôi... được không? Tôi đã biết thành cự tuyệt... bị cự tuyệt đến mức độ không hề đầy đủ thoải mái tự tin nữa rồi! Nếu cô lại cự tuyệt tôi nữa, tôi suy nghĩ tôi tiếp tục khóc rơi rụng... thiệt đấy!"
************************
Đoạn trích 2:
Quan Tĩnh một vừa hai phải Open chống, kể từ bên phía trong căn chống tối đen kịt vang lên một tiếng nói ăm ắp châm biếm của đàn ông: “Khá lắm, ko ngờ cuộc sống thường ngày về tối của cô ý lại muôn color muôn vẻ như vậy!"
Cô chạy nhanh chóng cho tới nhảy công tắc nguồn đèn, Lúc nhận ra người nhưng mà bản thân ngày lưu giữ tối ao ước thiệt sự xuất hiện nay ở vô chống của tôi, cô hưng phấn đến mức độ trị rời khỏi giờ đồng hồ nức nở: "Không cần là anh rằng sẽ không còn cho tới cơ sao? Chẳng cần là anh ko cần thiết em nữa sao?" Hai tay cô bưng kín lấy mồm, nước đôi mắt cũng ngay thức thì tiếp tục ươn ướt át,ướt đẫm bàn tay mình!
Nhìn thấy cô khích động vì vậy, cũng ko biết vì thế sao, vốn liếng dĩ anh suy nghĩ tiếp tục hung hăng nghiền chất vấn cô, vấn đáp cô một trận, vậy nhưng mà cơn khó tính vô người anh tức thời hạn chế phân nửa!"Có cần cô tiếp tục ước gì tôi ko cần thiết cô nữa hoặc không? Bởi vì thế cô tiếp tục với người mới mẻ nhằm hạnh phúc rồi cơ mà?"
Không biết anh với để ý cho tới ngữ điệu vô câu nói. rằng của anh ấy với nồng đậm vị chua hay là không,!
******************
Đoạn trích 3:
Ở bên phía trong chống tuyến cảnh giới, Quan Tĩnh nhận ra Tưởng Vũ Hàng chuồn giầy Tây đang được thay cho micro!
Nhìn thấy ánh nhìn kiên nghị ko kiêng dè nguy khốn của anh ấy, cô ko suy nghĩ ngợi gì nhiều, cứ thế xông trực tiếp vô vào điểm bảo đảm an toàn.
" Vũ Hàng... " sự lo ngại của cô ý ko câu nói. nào là hoàn toàn có thể mô tả không còn được, nước đôi mắt rơi lã chã!
"Quan Tĩnh, sao em lại cho tới đây? Nơi này nguy khốn lắm, em mau ra đi ngoài đi!" Tưởng Vũ Hàng tắt micro, tiến thủ cho tới phần bên trước ngăn ko khiến cho cô cho tới ngay gần điểm nguy nan hiểm!
"Vũ Hàng, chớ nhưng mà..." Quan Tĩnh một vừa hai phải khóc một vừa hai phải nhấp lên xuống đầu, cô không thích anh bị nguy khốn, mặc dù đơn giản chút xíu.  Cô lúc lắc lấy micro của anh: "Để em cho tới phỏng vấn mang lại, em là phóng viên báo chí có trách nhiệm, em biết thể hiện tin tưởng gì mới mẻ hoàn toàn có thể hấp dẫn được ánh nhìn của người theo dõi, em biết phỏng vấn điều gì mới mẻ là cần thiết nhất!"
Tưởng Vũ Hàng ko buông tay."Anh đã và đang từng được học tập về truyền thông, cũng có thể có thẻ phóng viên báo chí, không chỉ có thế kết quả còn rất rất chất lượng tốt. Em hãy tin tưởng anh, chắc chắn anh tiếp tục tích lũy được thông tin rất rất tốt!"
"Không, nhằm em!"
"Không được, em là phụ nữ giới với thai! Em lại còn là một u của thiên thần của anh ấy nữa... Tĩnh Tĩnh, hãy chở che bạn dạng thân thích em và con cái của tất cả chúng ta mang lại chất lượng tốt nhé!" Tưởng Vũ Hàng lưu giữ nhì bẫy vai cô, nhắn nhủ lại những câu nói. tấm lòng thắm thiết: "Ngàn vạn chớ khóc, anh sẽ không còn sao đâu!"
"Nhưng... rất rất nguy nan hiểm!" Cô quan sát về phía cơ hội cơ ko xa thẳm, điểm với những nhân viên cấp dưới đang được lội vô vào đường ống dẫn bên dưới nước nhằm kiểm tra! Hiện bên trên cũng ko rõ ràng bom được chôn ở điểm nào là, ngộ nhỡ ko cẩn trọng nhưng mà giẫm cần một chiếc thì...
Thảm cảnh ra mắt tiếp sau đó... cô trọn vẹn không đủ can đảm suy nghĩ tiếp!
"Tĩnh Tĩnh, anh thiệt sự yêu thương em, van em hãy tin tưởng anh!"...